Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 20 tháng 8, 2010


Hay tom hieu cac gio nuoc khac nhe

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

tieng dan vi cam trong mua

Giờ mới biết có những cảm xúc không thể kìm nén được....

Giờ mới biết có những nỗi đau không thể chỉ khóc mà vơi.....

Giờ mới biết có những hạnh phúc không thể tìm thấy sau khi đã đánh mất......

Giờ mới biết có những thứ không thể quay trờ lại như lúc xưa......

Giờ mới biết thế nào là yêu....



Tôi yêu, tôi yêu, tôi yêu....

Tôi sẽ nói cả ngàn lần nếu điều đó mang em lại bên tôi.....

Tôi sẽ khóc cả biển nước mắt nếu điều đó mang lại ngày xưa ấy....

Tôi sẽ cười cả rừng hoa tươi nếu điều đó mang tiếng bước chân em lại gần phía tôi lẩn nữa.....

Tôi sẽ hạnh phúc nếu điều đó mang đôi tay ấm áp của em đặt nhẹ lên bờ má tôi ngọt ngào.....

Tôi sẽ yêu em như chưa bao giờ được yêu.....


Một bàn tay nhỏ bé đặt lên bờ vai ẩn giấu dưới những lớp áo vét đen cộm. Anh quay lại nhìn, một nụ cười thiên thần đang ngự trước mặt cô. Một cô bé tóc đen tuyền....

- Em muốn bao nhiêu?

- Em không làm việc ở đây...

- Thế tại sao em lại gọi tôi?

Nụ cười thiên thần vẫn ngự trị trên gương mặt dịu dàng của cô bé dáng vẻ hai mươi. Đôi mắt cô lấp lánh ngàn sao. Đưa tay hất nhẹ làn tóc ra phía sau, cô bé khẽ khàng nói:

- Em chỉ hát góp vui....

Người đàn ông mỉm cười quay đi, tay vẫn cầm cốc rượu Martini nguyên chất

- Nhưng em cảm thấy anh rất buồn...

Đôi mắt đằng sau gọng kính đen chạm phải đôi mắt thiên thần. Người đàn ông nhẹ cười.

- Em không làm việc ở đây, nhưng làm việc cho tôi được chứ?

Hai bờ má của thiên thần ửng hồng. Cô bé nhìn người đàn ông gật nhẹ đầu....

................................................................................
.....

Hai giờ sáng. Phòng 203. Ánh đèn vẫn mở. Căn phòng mờ ảo như được thắp nến. Thiên thần đang đứng trong bộ váy ngủ ngắn màu trắng như tuyết. Người đàn ông cở dần bộ áo vét ra rồi tiến lại gần thiên thần kéo nhẹ lớp voan mỏng trên vai cô bé thả xuống đất...

................................................................................
......

- Tôi từng yêu một người....

- Sao Thụy lại lấy người khác?

- Tôi làm khác được sao? Cô ấy bỏ tôi đi trong mưa. Ngày cô ấy đi, mưa cũng tầm tã như thế này....

Thiên thần nằm quấn trong chăn như một cô bé nhỏ. Người đàn ông ngồi trên ghế bành, tay rít thuốc. Khói thuốc bay lên cao, nhuộm bức tường trong một màu trắng đục rồi từ từ tan biến...

- Cô ấy thích chơi vĩ cầm. Trước khi cô đi, cô cũng hay đàn vĩ cầm trong trời mưa thế này. Tôi thích nghe tiếng đàn xen lẫn tiếng mưa rơi. 

- Người ấy hay đàn bản gì cho Thụy nghe?

- Tiếng vĩ cầm trong mưa..

- Bài hát đó lâu rồi...

- Nhưng người ta vẫn hay đàn.. Cũng lạ, chơi bài Tiếng vĩ cầm trong mưa bằng vĩ cầm trong đêm mưa rơi......

- Nhưng Thụy yêu tiếng đàn đó....

..............................................................................

- Tôi phải về rồi. 

- Thụy đi cẩn thận. Sẽ không còn gặp lại em nữa chứ?

- Sẽ tốt hơn nếu như vậy. Em cầm lấy.

Xấp tiền dày cộm màu xanh được đưa ra trước mặt cô gái bé nhỏ. Cô nhẹ nhàng đẩy trả lại. 

- Em có làm gì được cho Thụy đâu. Hôm qua Thụy cũng chả làm gì em cả.

- Nhưng em giúp tôi nhớ đến cô ấy. Nhớ đến tiếng vĩ cầm mà cô ấy hay chơi...

Thiên thần cười mỉm rồi nhận lấy xấp tiền. Người đàn ông đi ra khỏi phòng, xuống lầu và biến mất.

Một ngày mới lại đến...

....................................................................

Tiếng vĩ cầm trong mưa Như tiếng hát ai bi thương Hát cho người ra đi Hát cho người ở lại

Bi ai

Bi ai

Tôi ngồi đây đàn vĩ cầm trong mưa Cơn mưa mùa hạ Để đêm về em lại gần bên tôi


Tiếng vĩ cẩm cùng giọng hát thánh thót vang lên. Người đàn ông ngỡ ngàng đẩy cửa bước vào. Thiên thần đang ngồi đó hát khi vợ anh đang nhắm mặt dịu dàng lướt cây vĩ cầm. Thấy bóng dáng người đàn ông, cả hai dừng lại. Người vợ nhìn anh mỉm cười. Cô gái bé nhỏ nhẹ nhàng xin phép rồi bước ra ngoài làn mưa đi khuất

- Em biết em không thể chơi bản này hay như chị ấy.

- Cô gái ấy đã nói với em những gì?

- Oh, cô ấy nói với em nhiều lắm. Cô ấy kể về người đã ra đi. Người ấy cũng hay thích chơi cây vĩ cầm như thế này. Bản Tiếng vĩ cầm trong mưa được chơi trong đêm mưa.

- Em không giận anh sao?

Người phụ nữ khóc. Người đàn ông ôm chầm lấy cô. Nước mắt cũng chảy dài trên khóe mắt người đàn ông. 

- Anh không biết tên cô bé ấy. Cô ấy có nói với em không?

- Cô ấy bảo tên cô ấy là Hạ Thư

Tiếng vĩ cầm lại réo rắt vang lên, rơi vào không trung, rơi vào vô tận..

....................................................................

- Em tên gì?

- Em tên Hạ Thư

- Em đàn hay lắm. Có thể cho anh biết đó là bài gì không?

- Tiếng vĩ cầm trong mưa

- Tiếng vĩ cầm trong mưa được chơi bằng vĩ cầm trong đêm mưa. Hay nhỉ? Có thể cho anh một cái hẹn không?



Tiếng vĩ cầm trong mưa Như tiếng hát ai bi thương Hát cho người ra đi Hát cho người ở lại
Bi ai
Bi ai
Tôi ngồi đây đàn vĩ cầm trong mưa Cơn mưa mùa hạ Để đêm về em lại gần bên tôi

Thứ Hai, 16 tháng 8, 2010

Tình yêu là gì ?

Ai có thể cho tôi biết tình yêu là gì được không, nó có cảm giác như thế nào. Tại sao trẻ con lại không được yêu sớm, nó nguy hay đến mức đó không. Tại sao người lớn laj không nói cho trẻ con biết điều đó, để có thể hiểu thêm về nó. Mọi người đều có những câu hỏi khác nhau không ai giống nhau cả ví dụ như
     Tại sao tình yêu lại khiến người ta đâu khổ vậy??????????
     Theo các bạn giữ tình yêu và tình bạn thì cái nào quan trọng hơn?
     Tại sao người ta lạ ví tình yêu như những viên pha lê đẹp và trong trắng,  nhung lại dễ vỡ đến thế?
Có người tự đánh mất bản thân vì yêu, có ai đó cho tôi biết như thế là đúng hay là sai nào? Vì tình yêu mà một đôi bạn gái thân như hai chị cũng có thể trở thành thù định, từ một người con ngoan cũng có thể thay đổi. Từ một người lac quan cũng biến thành một người rụt rè thiếu tự tin. Dau dầu qua đi thôi, nhưng yêu cung chẳng sau ti nào vì con người khi yêu cũng tự nhiên rất vui vẻ lạ thường, biết tin vào đâu đây?








Tôi chưa bao giờ yêu ai nhưng nghe những câu hỏi này đã cảm thấy nặng đâu rồi. Có người lạ bảo tình yêu thì rất đẹp nhưng cũng có người bảo tình yêu là địa ngục biết tin ai biết tâm sự với ai khi minh đang yêu bây giờ. Thật là rắc rối, hãy tốt nhất vẫn cứ là mình thì tốt hơn nhiều. 

Chủ Nhật, 15 tháng 8, 2010

Ước mơ và hoài bão

Làm thế nào để có thể làm nên sự nghiệp khi còn trẻ ta, điều đó cá thể làm như thế nào đây. Có ai có thể đậy tôi     điều đó không, dậy tôi phải làm thế để có thể có tiền có bạn bè, tôi quá buồn chán khi không có ai noi chuyện, không có người tâm sự, tôi muốn đến một thế giới mới nơi mọi người quan tâm đến nhau. Buồn chán không còn chỉ còn sự vui vẻ nhiệt tình yêu cuộc sống này hơn. Điều đó là đúng hay sai, co thể làm được hay không làm được nào. Nó có phải là một câu hỏi khó đối với bạn hay không. Đối với tôi câu hỏi đó quá khó, tôi chỉ muốn tôi vô hình đẻ không ai nhìn thấy tôi, tôi chỉ muôn giúp mọi người nhưng không cần họ biết đến không cần cảm ơn, tôi chỉ thích mông mơ vì  những điều trong đó làm quá dễ.

Thứ Sáu, 13 tháng 8, 2010

Một ngày buồn chán


Một ngày qua đi, ngày mới lại đến. Những những câu chuyện mới bắt đầu rồi lại tắt đi. Nhưng ai cũng nhớ đến nó, không thể quên được nhưng chỉ nhớ được trong mấy ngày rồi lại quên ngay thôi, nhưng trong số đó có người sẽ nhớ nó suốt đời không bao giờ quên nó đâu, suốt đời không bao giờ quên nó được. Tôi cũng vậy có những chuyện nhớ rất nhiều, nhưng cũng có những chuyện không thể nhớ rõ nó là gì. Chán qua đi thôi chán quá trời luôn đó. Mong mọi ngày buồn chán qua đi thật nhanh, những ngày vui vẻ sẽ ở lại với tôi, không buồn chán nữa chỉ vui vẻ thôi, tôi sẽ luôn nghi nhớ những câu chuyện vui, vì trong một bộ phim tôi đã học được một câu nói khiến tôi phải nghi nhớ mãi  đó là:" Hãy cười lên thì mọi chuyện sẽ qua." Thật hay đúng không cười cười mọi người cùng cười, cả thế giới cùng cười, một nụ cười là mười thang thuốc bổ đó.

Thứ Năm, 12 tháng 8, 2010

nỗi buồn khi không được ngắm mưa sao băng


thật là buồn khi hôm qua không được ngắm mưa sao băng . Buồn ơi là buồn , chán ơi la chán, lần đầu tiên trong đời mình được xem mưa sao băng vậy mà mình lại bỏ mình tức mình quá đi thôi. đành xem những hình ảnh mưa sao băng vậy, từ lần sau mình không thể bảo qua nua mình thề .

Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

mỗi ngày một tâm sự

Mỗi  ngày trôi qua, tôi đều có những câu chuyện để tâm sự, những lỗi lòng ko thể tâm sự với ai. Ngững điều chỉ có mình biết,minh hiểu, những điều đó có thật là thầm kín trong lòng mình ko ?
Tôi ko biết nhưng bạn có thể biết điều đó.